Những ô cửa ngày xưa

Hàng quán rỗng không
Bàn ghế rỗng không
Một buổi chiều buồn tẻ
Góc quán tối tăm
Con chó cái ngồi gãi ghẻ
Nước dãi ròng ròng

Chiếc cầu sắt đen sì vắt ngang bờ kênh
như nhát chém
Thành phố sứt sẹo
Từng gương mặt sứt sẹo
Nụ cười vẽ
đỏ đen quân bài Joker
Ôi Người Dơi chết mẹ ở đâu
ôi Robin chết mẹ ở đâu
ôi Hood mang cung chôn đâu
sao xung quanh chỉ còn toàn gà lợn
Read more

Trong đêm có một nghìn con mắt

Trong đêm có một nghìn con mắt
nhìn tôi

Con mắt lão ăn mày mù lòa
đứng co ro ở ngã ba đường dưới cơn mưa như trút
chiếc nón lá trên tay run rẩy
lão hát một bài ca về quê hương xa lắc của lão
tuổi thơ hạnh phúc của lão
có bờ biển dài và hàng dừa xanh
Read more

Sau chục năm không làm thơ nó ra thế này đây

Người điên nhảy múa trên mái nhà
Tay trái y đã gãy
Giữa tháng mười hai trời nắng nhẹ
Tay phải y cầm quả bầu khô

Người điên há mồm cười khoe hàm răng còn máng hai hàng đinh
Cuối tháng mười một trời mưa to
Nước trên mặt y chảy ròng ròng
Hai tay y đã gãy

Trên đường phố dưới chân y xe cộ và bụi bặm cùng thi nhau bay
Không chiếc lá nào rơi
Mùi xăng sặc mùi cống rãnh và mùi đờm dãi
Những mặt người vãi đái
Hát “mẹ mày sao lại chửi thề”
Bên cửa sổ nhà hàng xóm
Sau hàng hoa xanh lè không biết tên
Hai con chim trong lồng tre hót rên

Read more

Bài ca cá nước

Bài đăng báo SGTT 141, bị cắt sạch bách. Nay ghi lại đây để thấy sự kiểm duyệt của báo chí nước ta vãi đạn như thế nào.

Con người ta dính liền với nước. Ví dụ tinh trùng con… “nòng nọc” bơi tới trứng trong nước. Ví dụ thai nằm trong nước. Rồi khi đẻ con ra, mẹ cho con bú không phải sữa dạng bột mà là sữa dạng nước. Mẹ tắm con trong nước. Con lớn lên tự tắm cũng trong thau nước hoặc trong bồn nước. Nấu cơm phải dùng nước. Ăn cơm xong uống nước. Đau bụng đi ngoài ra nước. Đi cầu phải dội nước. Đến khi chết cũng lau rửa bằng nước chứ không phải bằng cỏ xước. Lên bàn thờ rồi mỗi lần cúng là hai cốc nước. Mọi thứ đều phải dính dáng đến nước. Ngay cả chữ “dính dáng” nghe nó cũng ướt. Nước quan trọng rất mực, ông Mark Twain nhà văn ổng gọi là mực nước. Đến mức thế giới người ta phải lập ra nguyên một cái Water Aid tức Hội Cứu Nước. Hội này bành trướng đến hai mươi sáu quốc gia, tức thị hai mươi sáu nước. Hội suốt ngày tung hô rằng ở châu Phi đang rất chi là thiếu nước, hãy mở lượng hải hà sông nước mà cho chúng tôi nước không có chúng tôi chết khát. Hội lại bày đặt ra một cái ngày Mười Chín tháng Mười Một hằng năm là Toilet Day tức ngày Hố Xí Giựt Nước. Hội đăng lên mạng những vi-đê-ô cờ-líp rất cảm động về những người da đen đứng buồn thiu trong lá vàng rơi vì thiếu nước. Hội lại chụp lại ảnh những người da đen được tiếp tế nước liền vui mừng đốt lửa đứng vòng tròn vừa vỗ tay vừa nhảy nhót reo hò đón nước. Nói dông dài như thế là để khẳng định cái tầm quan trọng ghê gướm gớm của nước. Ai không hiểu thì mặc quần da váy kim tuyến ôm lấy cây mà múa cột, đừng xen vào bô bô giỡn chơi về nước.

Read more