lại như thế này ngả ra lưng ghế mắt cay xè mà không muốn ngủ
lại như thế này chán hết mọi thứ chán cả từng dấu chấm dấu phẩy chữ hoa và dấu thị
lại như thế này tuấn ngọc khánh ly mặt nhăn mặt phê nữ hoàng chân đất giọng trầm và phản quốc
lại như thế này bất tài vô tướng tại sao sinh ra tại sao tại đây tại đúng lúc này
lại như thế này mặt nặng cổ nghẹn ghét vô cớ chán vô ích mọi thứ vô vọng vô hình dạng vô giác vô tri vô giá trị
lại như thế này có hồn có xác có giấc mơ thành xí quách có con chó ở góc nhai cục xương mừng mừng tủi tủi đá chẳng thèm cắn đuổi chẳng thèm đi
lại như thế này có ngày hôm qua có ngày hôm nay mà không thấy ngày mai đâu cả không thấy ngày mai của ngày mai đâu cả
lại như thế này như máu không chảy nữa như tim không đập nữa như phổi không ép nữa như da gà cũng không buồn nổi nữa
không buồn nổi nữa