Trong đêm có một nghìn con mắt

Trong đêm có một nghìn con mắt
nhìn tôi

Con mắt lão ăn mày mù lòa
đứng co ro ở ngã ba đường dưới cơn mưa như trút
chiếc nón lá trên tay run rẩy
lão hát một bài ca về quê hương xa lắc của lão
tuổi thơ hạnh phúc của lão
có bờ biển dài và hàng dừa xanh
Read more

Sau chục năm không làm thơ nó ra thế này đây

Người điên nhảy múa trên mái nhà
Tay trái y đã gãy
Giữa tháng mười hai trời nắng nhẹ
Tay phải y cầm quả bầu khô

Người điên há mồm cười khoe hàm răng còn máng hai hàng đinh
Cuối tháng mười một trời mưa to
Nước trên mặt y chảy ròng ròng
Hai tay y đã gãy

Trên đường phố dưới chân y xe cộ và bụi bặm cùng thi nhau bay
Không chiếc lá nào rơi
Mùi xăng sặc mùi cống rãnh và mùi đờm dãi
Những mặt người vãi đái
Hát “mẹ mày sao lại chửi thề”
Bên cửa sổ nhà hàng xóm
Sau hàng hoa xanh lè không biết tên
Hai con chim trong lồng tre hót rên

Read more

Bài ca cá nước

Bài đăng báo SGTT 141, bị cắt sạch bách. Nay ghi lại đây để thấy sự kiểm duyệt của báo chí nước ta vãi đạn như thế nào.

Con người ta dính liền với nước. Ví dụ tinh trùng con… “nòng nọc” bơi tới trứng trong nước. Ví dụ thai nằm trong nước. Rồi khi đẻ con ra, mẹ cho con bú không phải sữa dạng bột mà là sữa dạng nước. Mẹ tắm con trong nước. Con lớn lên tự tắm cũng trong thau nước hoặc trong bồn nước. Nấu cơm phải dùng nước. Ăn cơm xong uống nước. Đau bụng đi ngoài ra nước. Đi cầu phải dội nước. Đến khi chết cũng lau rửa bằng nước chứ không phải bằng cỏ xước. Lên bàn thờ rồi mỗi lần cúng là hai cốc nước. Mọi thứ đều phải dính dáng đến nước. Ngay cả chữ “dính dáng” nghe nó cũng ướt. Nước quan trọng rất mực, ông Mark Twain nhà văn ổng gọi là mực nước. Đến mức thế giới người ta phải lập ra nguyên một cái Water Aid tức Hội Cứu Nước. Hội này bành trướng đến hai mươi sáu quốc gia, tức thị hai mươi sáu nước. Hội suốt ngày tung hô rằng ở châu Phi đang rất chi là thiếu nước, hãy mở lượng hải hà sông nước mà cho chúng tôi nước không có chúng tôi chết khát. Hội lại bày đặt ra một cái ngày Mười Chín tháng Mười Một hằng năm là Toilet Day tức ngày Hố Xí Giựt Nước. Hội đăng lên mạng những vi-đê-ô cờ-líp rất cảm động về những người da đen đứng buồn thiu trong lá vàng rơi vì thiếu nước. Hội lại chụp lại ảnh những người da đen được tiếp tế nước liền vui mừng đốt lửa đứng vòng tròn vừa vỗ tay vừa nhảy nhót reo hò đón nước. Nói dông dài như thế là để khẳng định cái tầm quan trọng ghê gướm gớm của nước. Ai không hiểu thì mặc quần da váy kim tuyến ôm lấy cây mà múa cột, đừng xen vào bô bô giỡn chơi về nước.

Read more

Bài thơ 7 năm về trước

Rồi lại đến tháng Năm khi ve chưa kịp kêu và phượng chưa kịp nở
Nhưng cũng là tháng Năm khi bạn bè chia muôn phương
Những Thọ Bình Kỳ Nghiêm những Thắng Hải Trường Quang
Mỗi thằng đâm đầu đi mỗi ngả
Biết lũ chúng mày còn nhớ
Những gì tao đã quên?

Rồi lại đến tháng Năm khi dế bắt đầu những khúc hát đêm
Và chuồn chuồn, và ruồi bay lung tung khắp chốn
Cũng ồn vo ve như những giờ văn toán
Của Minh Độn và Võ Đại Lang
Cũng dễ mửa ọe trào cơm
Như giờ bà Lí
Cũng muốn ung dung gác chân nằm nghỉ
(Và ngáy cho phỉ)
Như giờ mụ Thái Thị Bôi
Nhưng đã đến tháng Năm mọi thứ đều rời
Cả tình thù cũng như tình bạn
Cho dù có đem keo súp pe ra mà dán
Cũng đếch dính nổi mô

Ô hô!
Tháng Năm đến rồi thiên hạ nghỉ ngơi
Bạn bè gì những phút giây cu rảnh
Thà diện bộ ba lỗ quần đùi cho thiệt bảnh
Rồi đi tán gái còn hơn
Ai công đâu làm mấy chuyện lơn tơn
Phí sức đứt hơi cuộc đời vỡ nợ
Một lớp năm mươi chỉ toàn cu cợ
Bạn với bè chi nữa cái tháng Năm!

Không đề III (Lưu Quang Vũ)

Anh lên xứ Đoài xưa
Ba Vì mây trắng
Nhớ mặt em gầy sau lá mưa
Lênh đênh bến nước Trung Hà
Những chị buôn chè
Ngủ hè phố cũ
Con bò gầy đói cỏ
Đi trên đồng mê man
Những pho tượng gỗ chùa Phùng
Thiêm thiếp dưới tầng lá mục
Còm cõi bà già chợ huyện
Khóc thời con gái thuốc lào say
Ông tiến sĩ giấy ngồi chắp tay
Ham rượu nên vua bỏ
Hia rách áo hồng ủ rũ

Em mua về cho anh
Khuôn tượng dân gian
Anh treo trên tường
Nhìn em mà thương
Đốt một tuần nhang
Lau bức sơn dầu lấm bụi
Cô Kiều đàn nguyệt tặng chàng Kim
Người hoạ sĩ nay giả điên
Mắt buồn ngơ ngác
Mặc áo mưa đi lang thang
Giấy vụn lông chim dính đầy tóc bạc
Tranh đẹp chẳng ai mua
Gác xép gió lùa
Hoạ sĩ già nằm dưới pho tượng cổ
Nghe trong đầu sóng vỗ
Tiếng trẻ con thì thào
Bàng hoàng thức dậy
Ôm phích nước hát nghêu ngao
“Người đẹp trong tranh chẳng có đâu
Mong gì kì ngộ…”

Em đừng thương anh nữa
Anh đi lủi thủi trên đường
Đánh mất lòng tin
Tìm về bếp lửa
Xem trẻ mục đồng
Múa trong tượng gỗ
Những đôi vợ chồng
Cởi áo cho nhau

Bài thơ không đề
Chép trên giấy bản
Em cần gì giếng lạnh
Tâm hồn anh cô quạnh dưới lòng sâu
Ngẩng lên biền biệt mây cao
Cuộc đời thăm thẳm
Tình anh như cỏ lau
Tìm nhau trên đất vắng
Nơi ấy em về mưa sẽ tạnh
Hoa cúc vàng nở trên cánh tay